Sao Thổ Bầu trời bên ngoài Trái Đất

Vành đai Sao Thổ (góc nhìn mô phỏng).

Bầu trời ở đỉnh phía trên cùng của khí quyển Sao Thổ có màu xanh dương, nhưng màu sắc chủ đạo của các tầng mây cho thấy nó có thể có màu hơi vàng khi đi sâu hơn trên khí quyển. Vành đai Sao Thổ gần như có thể nhìn thấy được từ đỉnh phía trên cùng của khí quyển. Các vành đai mỏng đến mức từ vị trí trên đường xích đạo của Sao Thổ, chúng gần như không thể nhìn thấy được. Tuy nhiên khi nhìn từ mỗi vùng khác trên hành tinh, chúng có thể được thấy tựa như một vòng cung ngoạn mục trải dài qua nửa thiên cầu.[5]

Các vệ tinh tự nhiên của Sao Thổ trông không mấy ấn tượng trên bầu trời Sao Thổ, vì hầu hết chúng đều khá nhỏ và các vệ tinh lớn nhất đều nằm cách xa hành tinh này. Ngay cả vệ tinh lớn nhất của Sao Thổ là Titan khi nhìn từ bầu trời Sao Thổ cũng chỉ có kích thước bằng một nửa Mặt Trăng của Trái Đất. Trên thực tế, Titan là vệ tinh lớn mờ nhạt nhất do khoảng cách rất xa Sao Thổ và độ mờ của vệ tinh. Mimas, Enceladus, Tethys, DioneRhea lại sáng hơn. Hầu hết các vệ tinh vòng trong sẽ xuất hiện dưới dạng các điểm sáng giống như ngôi sao (ngoại trừ Janus), mặc dù hầu hết chúng sẽ tỏa sáng hơn bất kỳ ngôi sao nào. Không có vệ tinh vòng ngoài nào có thể thấy được, ngoại trừ Phoebe sẽ rất mờ nhạt.

Bầu trời trên các vệ tinh tự nhiên của Sao Thổ

Vì các vệ tinh vòng trong của Sao Thổ đều quay đồng bộ nên hành tinh này luôn xuất hiện cùng một vị trí trên bầu trời của chúng. Những quan sát viên đứng trên một mặt của các vệ tinh khi quay mặt ra khỏi Sao Thổ thì sẽ không bao giờ nhìn thấy Sao Thổ. Trên bầu trời các vệ tinh vòng trong, Sao Thổ là một thiên thể khổng lồ.

Vành đai nhìn từ các vệ tinh tự nhiên của Sao Thổ

Vành đai Sao Thổ sẽ không nổi bật so với hầu hết các vệ tinh tự nhiên. Điều này là do các vành đai này tuy rộng lớn nhưng lại không dày đặc. Các vành đai đều có các rìa và trên thực tế không thể thấy được chúng từ các vệ tinh vòng trong. Từ các vệ tinh vòng ngoài (từ Iapetus) sẽ có được góc nhìn xiên hơn về các vành đai, mặc dù khoảng cách lớn hơn sẽ khiến Sao Thổ trông nhỏ hơn trên bầu trời của chúng. Nhìn từ Phoebe, vệ tinh dị thường lớn nhất của Sao Thổ, hành tinh sẽ chỉ lớn bằng khi nhìn từ Trái Đất. Góc nhìn tốt nhất về các vành đai có thể là từ vệ tinh phía trong Mimas và nó nằm khá gần vành đai Sao Thổ. Các vệ tinh đồng quỹ đạo như EpimetheusJanus cũng sẽ có được tầm nhìn tốt về vành đai Sao Thổ. Sau đó là Tethys, Dione và nhiều vệ tinh vòng ngoài khác có thể xác định được.

Bầu trời trên Titan

Titan là vệ tinh tự nhiên duy nhất trong Hệ Mặt Trờikhí quyển dày. Bầu trời trên Titan có màu cam quýt nhạt. Tuy nhiên, một phi hành gia đứng trên bề mặt Titan sẽ nhìn thấy màu nâu nhạt hoặc cam đậm. Do khoảng cách đến Mặt Trời xa hơn và khí quyển dày, bề mặt Titan chỉ nhận được khoảng 1⁄3000 ánh sáng Mặt Trời so với lượng ánh sáng Mặt Trời nhận được từ Trái Đất, do đó ban ngày trên Titan chỉ sáng như chạng vạng trên Trái Đất. Có vẻ như Sao Thổ vô hình vĩnh viễn sau lớp sương mù màu cam và thậm chí Mặt Trời cũng chỉ là một mảng sáng trong đám mây mù, hầu như không chiếu sáng được bề mặt băng và hồ metan trên Titan. Tuy nhiên ở tầng thượng quyển của Titan, bầu trời sẽ có màu xanh dương và sẽ có thể nhìn thấy Sao Thổ.[9] Với khí quyển dày đặc và hứng chịu mưa mêtan, Titan là thiên thể duy nhất ngoài Trái Đất có thể hình thành cầu vồng trên bề mặt. Tuy nhiên với độ dày cực kỳ lớn của khí quyển trong ánh sáng khả kiến, phần lớn cầu vồng sẽ nằm ở vùng hồng ngoại.[10]

Bầu trời trên Enceladus

Bầu trời trên Enceladus (ảnh minh họa).

Nhìn từ Enceladus, Sao Thổ sẽ có đường kính lớn gấp 60 lần so với Mặt Trăng nhìn từ Trái Đất. Hơn nữa, vì Enceladus quay đồng bộ với chu kỳ quỹ đạo của nó nên một mặt của vệ tinh hướng về phía Sao Thổ, hành tinh này không bao giờ di chuyển trên bầu trời Enceladus và không thể nhìn thấy từ mặt nửa không nhìn thấy của Enceladus.

Các vành đai Sao Thổ gần như vô hình, nhưng bóng của chúng trên đĩa Sao Thổ sẽ có thể phân định rõ ràng. Giống như Mặt Trăng nhìn từ Trái đất, bản thân Sao Thổ sẽ có các pha đều đặn. Cũng nhìn từ Enceladus, Mặt Trời sẽ có đường kính chỉ bằng 1⁄9 đường kính của Mặt Trăng nhìn từ Trái Đất.

Trung bình, một quan sát viên trên Enceladus cũng có thể quan sát Mimas (vệ tinh lớn nhất nằm bên trong quỹ đạo của Enceladus) đi qua phía trước Sao Thổ cứ sau 72 giờ. Kích thước rõ ràng của nó sẽ có cùng kích thước với Mặt trăng nhìn từ Trái Đất. PalleneMethone sẽ gần giống một ngôi sao. Nếu có thể thấy từ mặt đối diện với Sao Thổ của Enceladus, Tethys sẽ đạt kích thước biểu kiến tối đa, gấp khoảng hai lần kích thước của Mặt Trăng khi nhìn từ Trái Đất.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Bầu trời bên ngoài Trái Đất http://www.badastronomy.com/bad/misc/hoagland/mars... https://web.archive.org/web/20040810170442/http://... http://humbabe.arc.nasa.gov/mgcm/faq/sky.html https://web.archive.org/web/20080922223310/http://... http://earthobservatory.nasa.gov/Newsroom/NewImage... http://lasp.colorado.edu/~bagenal/3720/CLASS17/17G... http://space.jpl.nasa.gov/cgi-bin/wspace?tbody=504... http://www.jthommes.com/Astro/JupiterShadowSeq.htm http://www.beugungsbild.de/huygens/povray/titan_re... https://science.nasa.gov/science-news/science-at-n...